Thursday, May 31, 2012

Lucky still alive...




Dường như lúc ta có một cái gì đó thì sẽ không biết trân trọng nó cho đến khi một ngày nó biến mất. Trước đây hàng ngày được ăn uống đầy đủ, đến bây giờ 3 ngày mới ăn một lần, mới có nước uống thì mới biết quý giá của sự cuộc sống bình yên là bao. 

Sau 2 tiếng ngủ, chợt tỉnh giấc vì nhớ một người hình như mình nghĩ về người đó quá nhiều thì phải! nhưng không sao, vì mỗi lần nhớ lại những kỷ niệm 2 đứa có với nhau lại làm mình cảm thấy ấm lòng hơn.
Có lẽ cũng vì lý do đó mà mình chưa chết hôm nay, mặc dù lái xe vào chỗ bị du kích tấn công, cũng may "của đi thay người" chiếc xe mới toanh của mình giờ chỉ còn là đống sắt vụn nằm đó chờ được tháo ra đi lắp vào xe khác.

0400, hồi chuông báo động vang lên toàn bộ doanh trại bị Lock Down vì có người xâm nhập vào.
0405 đã mặc xong quần áo và súng đạn, chạy ra đi tìm kẻ lạ cùng team mate
0425 phát hiện có mùi lạ ở phía nam doanh trại, khu giữ và cung cấp vũ khí cho toàn bộ 2400 binh lính trong doanh trại
0445 đã có mặt tại hiện trường, và chợt nhận ra rằng không ai khác, chính nhóm mình sẽ phải vào kiểm tra
0450 giáp chống bomb đã mặc xong, nhưng thấy thật buồn cười vì có mặt vào thì bomb nổ vẫn chết thôi, mặc vào làm gì cho nóng người

.......
.......
.......

0529 đã gỡ xong bomb tự chế của địch trong lòng thấy thật nhẹ nhõm :) đã thoát chết Tập 1 trong ngày

Ngày 31, có phải là một ngày rất xui với mình không hay là ngày cuối cùng của tháng nên nó cho minh xui hết luôn và rồi để được có may mắn trong tháng tiếp theo?

0849: trở về cắn cứ sau khi đi làm nhiệm vụ 1184. Hôm nay là lần đầu tiên mình thấy làm việc tập trung nhất hay là bởi vì quá bận rộn nên mới không có thời gian để suy nghĩ cho cái khác?

0900 được chính thức cung cấp một con xe Humvee mới và được phép toàn quyền sử dụng nó thay vì phải đi bằng trực thăng hay đi bộ như trước. Vui lắm chứ :-) Hí hửng nhận chìa khóa chạy một vòng căn cứ với bọn bạn như một bọn điên say rượu để khoe xe :) và cũng không quên treo con gà mà J mua cho :) vật trang trí cho xe đầu tiên XD

0920 Nhận lệnh đi tuần ở biên giới với NATO bao gồm France, Turkey và German. đi được nửa đường thì mất sóng liên lạc với trung tâm, đoạn đường thì chia làm 2 và cuối cùng phải chia nhau ra để đi. NATO đi một hướng, úc gà nhà ta đi một hướng!

0951 đến một ngôi làng nọ, sao không khí quá yên lặng so với bình thường.... đã nghi ngay là có vấn đề rồi.

0957 bị phục kích bởi bọn khủng bố chết tiệt. 2 quả RPG bay vụt qua đầu xe, may mà không trúng không thì chắc thành lợn nướng rồi.

1012 đó là 15 phút dài nhất trong cuộc đời mà có thể nghĩ đến, tất cả chạy ra khỏi xe để tìm chỗ nấp mới. Con em xe yêu quý của mình bị chúng RPG và cả phần đầu xe đã ra đi. Bỏ xe lại, cả 4 đứa tiếp tục nhiệm vụ tiêu diệt bọn cầm súng và cuối cùng là phần thắng dành về úc gà :) 27 thằng bị tiêu diệt, 6 thằng bị bắt sống và toàn bộ người dân bị đưa đi tra hỏi.

1030 cố gắng mở cái cửa xe để cứu em gà trong xe, may mà chưa bị cháy. Nhìn thấy gà vui hết cỡ và rồi cũng buồn.....

đến h đi làm nhiệm vụ tiếp, có gì kể sau.....

Tuesday, May 29, 2012

Ước Gì....


Đêm thứ 2 tại Islambad, không khí nhạt nhẽo lạnh tanh. You còn nhớ lần me đi Afghans không, được nghe giọng nói của you là niềm an ủi duy nhất mà me có, kể cả khi chứng kiến một trong những người bạn chết khi làm nhiệm vụ. Me không biết sao, chỉ cần nghe tiếng nói của You thôi là đã đủ với me rồi! Me sẵn sàng gọi và nghe You bất kỳ lúc nào kể cả lúc đó đang bắn nhau giữa ngoài chiến trường.
Đêm qua khi thấy You gọi, You có biết là me vui như thế nào không nhưng rồi you lại không muốn nói chuyện với me. Me thật sự muốn nghe giọng nói của You dù chỉ là một lần thôi nhưng có lẽ điều đó là quá khó đối với Me bây giờ phải không? Đêm qua me ngồi đếm sao và nhớ đến buổi tối hôm thứ 2 đó khi Me ở bên ngoài nhà You, và ước cho thời gian quay lại để được sửa những gì đã xảy ra.
Me biết khi 2 người yêu nhau, ai lúc đầu cũng không hợp nhau cả nhưng sẽ thay đổi cho nhau phải không? 28 ngày vẫn quá ngắn cho chúng ta để thay đổi, liệu Me còn có cơ hội thứ 2 nữa không? Me không muốn để You bước đi một mình mặc dù biết rằng sẽ vẫn có nhiều người bên cạnh You, nhưng Me vẫn muốn ở bên đó với You, bước đi cùng, You có thể khóc trên vai Me bất kỳ lúc nào và cũng có thể đánh Me khi You bực tức!
Còn đường phía trước vẫn còn nhiều trở ngại, hãy để Me đi cùng You, để Me chăm sóc You và để Me được yêu thương You….

Monday, May 28, 2012

Vì sao


Tôi yêu người nhiều lắm người biết không 
Dẫu mai kia sông cạn đá mòn 
Thì tình tôi vẫn không hề thay đổi 
Dẫu trọn đời thì tôi vẫn yêu người 

Tôi yêu người bằng cả trái tim tôi 
Từng phút từng giây tôi mãi nhớ về người 
Rồi mỗi đêm vẫn giật mình tỉnh giấc 
Gọi tên người trong bao nỗi nhớ chơi vơi 

Tôi yêu người mà chẳng hiểu tại sao 
Trái tim tôi lại yêu người đến thế 
Tôi yêu người người ơi tôi không thể 
Quên được người dù tôi đã cố quên 


Johnny Đặng - Pakistan 29/05/2012